Home HÔN NHÂN GIA ĐÌNH 2 câu chuyện về ngoại tình đáng suy ngẫm

2 câu chuyện về ngoại tình đáng suy ngẫm

Câu chuyện thứ nhất

Khi biết chồng ngoại tình, trái tim người vợ như có ai bóp nghẹt — vừa đau, vừa tủi, vừa tức giận. Có người khóc cạn nước mắt, có người lặng im chịu đựng, có người nổi giận dữ dội. Nhưng sau tất cả, một câu hỏi vang lên trong đầu mỗi người vợ: “Giờ tôi phải làm sao đây?”

Người phụ nữ từng tìm đến một vị hòa thượng, nước mắt chan hòa, hỏi rằng: “Thưa thầy, chồng con ngoại tình, con phải làm sao? Con đau khổ quá, con không chịu nổi.”

Vị hòa thượng mỉm cười hiền từ và đáp: “Con đừng quá lo lắng về chuyện này. Anh ta đã là người trưởng thành, có thể tự khống chế hành vi của mình. Nếu anh ta đã làm  điều sai, thì tội lỗi ấy sẽ tự khiến anh ta phải trả giá. Còn con, hãy giữ lấy bình an trong tâm mình.”

Ông dừng lại một lúc rồi nói tiếp: “Con không sinh ra để sống vì một người đàn ông. Con sống để tìm thấy chính mình, để yêu, để trưởng thành, để hạnh phúc. Chồng con không phải là tất cả cuộc sống của con. Đừng biến lỗi lầm của người khác thành ngục tù giam giữ linh hồn con.”

Thông điệp ẩn sau lời dạy:

Lời của vị hòa thượng không có nghĩa là bỏ mặc hay nhu nhược, mà là một cách nhìn vượt lên khổ đau. Phật dạy rằng, mọi khổ đau trên đời đều bắt nguồn từ chấp trước, khi ta cố nắm giữ những gì không còn thuộc về mình.

Nếu người chồng biết sai và quay đầu, thì lòng từ bi có thể cứu vãn được hôn nhân. Nhưng nếu người ấy đã không còn hướng về gia đình, thì bám víu chỉ khiến ta tổn thương thêm.

Tha thứ không phải là yếu đuối. Tha thứ là buông bỏ oán hận, để tâm hồn mình được tự do. Còn giữ hay rời, đó là quyết định của trí tuệ, chứ không phải của nước mắt.

Câu chuyện thứ hai

Một người phụ nữ đau khổ tột cùng, khóc lóc tìm đến một vị Hòa thượng và hỏi: “Thưa thầy, chồng con đã phản bội con. Con phải làm gì để hết đau khổ? Con có nên đánh ghen, nên ly hôn hay nên làm gì để trừng phạt anh ta?”

Vị Hòa thượng không trả lời ngay. Ông lặng lẽ cầm một ấm trà và rót vào chiếc tách đã đầy sẵn trên bàn. Nước trà cứ thế tràn ra ngoài, lênh láng khắp mặt bàn.

Người phụ nữ sốt ruột, la lên: “Thầy ơi, tách trà đầy rồi, không rót thêm được nữa đâu ạ!”

Lúc này, vị Hòa thượng mới từ tốn đặt ấm trà xuống và nói: “Tâm con bây giờ cũng giống như tách trà này vậy. Nó đã quá đầy bởi sự tức giận, đau khổ, oán hận và những câu hỏi. Ta có nói gì đi nữa, con cũng không thể tiếp thu được. Nước trà trí tuệ sẽ chỉ tràn ra ngoài mà thôi.”

Vị Hòa thượng nhìn thẳng vào mắt người phụ nữ và nói tiếp: “Việc con cần làm trước tiên không phải là quyết định ly hôn hay tha thứ. Việc đầu tiên là hãy về nhà và tìm cách ‘đổ’ bớt nước trong tách trà của chính con đi. Hãy để cho tâm con có một khoảng trống. Khi nào tâm con bình lặng trở lại, câu trả lời con cần tìm sẽ tự khắc hiển lộ.”

Bài học rút ra từ câu chuyện giữa người vợ và vị Hòa thượng:

Chăm sóc tâm mình trước tiên:

Giải pháp không nằm ở việc thay đổi người khác hay hành động trả đũa. Giải pháp nằm ở việc tìm lại sự bình yên và sáng suốt cho chính mình. Khi bạn bình tâm, mọi quyết định sau đó mới thực sự là của bạn, không phải của sự tức giận.

Buông bỏ thù hận:

Nắm giữ sự tức giận giống như cầm một hòn than nóng để ném vào người khác, kết quả là chính bạn bị bỏng trước tiên. Buông bỏ không có nghĩa là dung túng cho sai lầm, mà là giải thoát cho chính mình khỏi sự dày vò.

Nhìn sâu vào nhân duyên:

Mọi sự việc xảy ra đều có nguyên nhân của nó. Sự phản bội là sai, nhưng hãy thử nhìn lại xem cuộc hôn nhân của mình đã có những rạn nứt nào từ trước đó không? Sự thiếu quan tâm? Sự không lắng nghe? Việc này không phải để đổ lỗi cho bản thân, mà để hiểu rõ gốc rễ vấn đề, từ đó mới có hướng giải quyết triệt để.

Vậy câu trả lời hay nhất chính là:

Điều cần làm không phải là hỏi “nên làm gì với anh ta”, mà là hỏi “ta cần làm gì cho chính ta ngay lúc này?”. Hãy tạm gác lại mọi chuyện, quay về chăm sóc cho tâm hồn đang dậy sóng của mình. Khi bạn bình an, bạn sẽ có đủ trí tuệ để biết mình phải làm gì tiếp theo.

“Khi chồng ngoại tình, vợ phải làm sao?” Không có một “câu hay nhất của vị Hòa thượng nào” áp dụng cho tất cả mọi người, bởi vì mỗi người có hoàn cảnh và quan điểm khác nhau. Câu hay nhất là câu mà trong lòng bạn cảm thấy thể hiện sự tôn trọng bản thân, giảm đau khổ, giúp bạn có thể nhìn thẳng sự thật, và đi tiếp theo con đường bạn chọn với tâm không hận thù.

Quan điểm Phật giáo về ngoại tình

Để hiểu sâu hơn, ta cũng nên nhìn vào giáo lý Phật giáo, đạo đức Phật dạy và cách xử thế theo tinh thần nhà Phật khi có chuyện đau khổ xảy đến:

Ngoại tình trong giáo lý Phật được xem là hành vi không đúng giới “tánh khiết” (sexual misconduct) — tức có tổn hại, gây đau khổ cho mình, người kia và gia đình.

Phật dạy về tha thứ, hối cải, nhận lỗi, và không giữ mãi oán hận. Trong một câu trả lời về ngoại tình, có người viết: “Theo Phật, việc thú tội, nhìn thấy lỗi lầm của mình và quyết không tái phạm là thể hiện sự trưởng thành. Tương tự, nếu ta chấp nhận sự thú tội ấy, tha thứ người kia và không nuôi ý thù hận thì đó là con đường hòa hợp.”

Tuy nhiên, Phật cũng không ép buộc ai phải chịu đựng mãi nếu người kia không biết hối, không biết thay đổi. Nếu sự tổn thương quá lớn, cuộc sống không thể tiếp tục trong đau khổ, việc chọn lập rẽ — rời xa người kia — cũng có thể được chấp nhận vì mục tiêu giải thoát, giảm khổ.

Quan trọng là: không phải cứ chịu đựng là đúng, mà là phải tìm được cách sống sao cho tâm mình bớt đau khổ, sao cho có thể đi tiếp (hoặc hòa hợp, hoặc ly giải) một cách có chánh niệm.

(Sưu tầm)

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here

twenty one ÷ seven =
Powered by MathCaptcha